Kết quả điền kinh mới nhất vòng bảng tốt nhất: Tổng hợp đầy đủ cho khán giả
Chuyến du lịch đến vùng núi phía Bắc – Một hành trình không thể quên
Cách đây vài tháng, tôi có một chuyến đi du lịch đến vùng núi phía Bắc. Nói thật, trước khi đi, tôi hơi lo lắng vì không biết mình sẽ thích nơi đó hay không. Nhưng sau khi trở về, tôi đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của mình. Đúng là, những khoảnh khắc ở đó khiến tôi cảm thấy thật sự thư giãn và vui vẻ. 😊
Đến nơi, đầu tiên tôi được gặp gỡ những người dân địa phương thân thiện. Họ không chỉ nhiệt tình mà còn rất dễ thương. Một hôm, tôi đang ngồi bên bờ suối, vừa uống trà, vừa ngắm nhìn cảnh vật thì một bà cụ lớn tuổi đến gần và hỏi: “Ngoại quốc à? Cháu có muốn thử món ăn đặc sản không?” Tôi cười đáp: “Vâng ạ, cảm ơn cô!” Rồi bà ấy đưa cho tôi một chiếc bánh nướng bằng gạo lứt. Món này rất lạ miệng, ngọt nhẹ nhưng cũng rất thơm. Tôi ăn xong rồi nói: “Thật sự là tuyệt vời! Cô có thể dạy tôi làm không ạ?” Bà ấy cười rạng rỡ: “Cháu thật dễ thương, để cô dạy cháu nhé!” 😂
Một lần nữa, tôi lại cảm thấy thật sự vui vẻ khi được sống giữa thiên nhiên. Khi sáng sớm, tôi thường dậy từ 5 giờ sáng để ngắm bình minh. Ánh nắng vàng óng trên đỉnh núi, gió thổi nhẹ qua khe đá, tiếng chim hót vang lên như một bản nhạc dịu dàng. Tôi đứng đó, thở sâu, cảm nhận từng hơi lạnh buốt và hương đất trời. Lúc đó, tôi tự nhủ: “Đây chính là lúc tôi cần phải chậm lại và trân trọng từng giây phút.”
Tôi cũng có dịp tham gia vào một buổi lễ hội nhỏ của người dân tộc. Họ tổ chức một bữa tiệc ngoài trời, mọi người cùng nhau nấu ăn, ca hát và nhảy múa. Tôi được mời tham gia, dù ban đầu tôi hơi ngại, nhưng sau đó lại thấy rất vui. Một anh trai trong nhóm đã dạy tôi cách nhảy một điệu múa truyền thống. Dù tôi không giỏi lắm, nhưng mọi người vẫn cười và cổ vũ tôi. Tôi cảm thấy thật sự hạnh phúc khi được hòa mình vào không khí đó.
Một điều tôi nhớ nhất là lúc tôi gặp một chú bé khoảng 7 tuổi. Cậu ấy rất thông minh và hiếu động. Tôi hỏi cậu ấy: “Con có thích học không?” Cậu ấy trả lời: “Có ạ! Nhưng con thích nhất là được chơi với bạn bè.” Tôi cười và nói: “Con thật dễ thương!” Cậu ấy nở nụ cười rạng rỡ, rồi chạy đi tìm bạn. Nhìn cậu ấy, tôi chợt hiểu rằng, đôi khi cuộc sống đơn giản lại là điều quý giá nhất.
Trong thời gian ở đó, tôi cũng có cơ hội đọc một cuốn sách cũ của người dân địa phương. Cuốn sách viết về văn hóa và truyền thống của họ. Tôi đọc xong, cảm thấy rất hứng thú. Nó giúp tôi hiểu hơn về cuộc sống và tâm hồn của họ. Tôi nghĩ, nếu ai đó có cơ hội đến đây, hãy dành thời gian để khám phá và trải nghiệm. Bạn sẽ không hối tiếc đâu.
Tổng kết lại, chuyến đi này không chỉ giúp tôi mở rộng tầm nhìn mà còn mang lại nhiều niềm vui và kỷ niệm đẹp. Mỗi ngày ở đó, tôi đều cảm thấy nhẹ nhàng và tràn đầy năng lượng. Nếu bạn đang tìm kiếm một nơi để thư giãn và tìm lại chính mình, hãy thử đến vùng núi phía Bắc một lần. Tôi tin rằng, bạn sẽ yêu thích nơi đó như tôi vậy. ❤️

